Translate

Friday 28 February 2014

Sưu tầm trên facebook

Đề nghị lực lượng điều tra giỏi nhất thế giới xác minh xem đây có phải là ảnh chế không? Nếu là ảnh thực, treo thế này là bôi nhọ đảng. Đề nghị bắt đứa nào treo ngay.

Nguồn ảnh lấy từ https://www.facebook.com/photo.php?fbid=828666753827262&set=a.517136684980272.133362.100000518348979&type=1

Hình ảnh

Còn chế độ cộng sản, con người ta không thể sống nhân ái với nhau được.


Hồi tôi còn đi làm, một cậu trong phòng nói hỗn một câu, thế là 2 chị em không nhìn mặt nhau mấy tháng trời. Đến cuối năm bình bầu khen thưởng, mọi người bầu tôi, tôi từ chối bảo, công việc của tôi nhàn hạ, không dám nhận. Nhưng tôi nói thật là tuy chả ưa gì cậu T, nhưng tôi là người đưa công văn giấy tờ sếp phòng phân cho cậu T, nên tôi biết cậu ta rất vất vả, vì vậy tôi bầu cậu T. Mọi người cười ầm lên, rốt cuộc vẫn bầu cả 2. Sau bữa đó đi nhậu (liên hoan cuối năm), ku cậu ra xoắn tay cười hề hề làm lành, bị tôi nguýt cho một cái dài tới tận...La Mã chứ không ít.

Chả cứ chuyện bầu bán, trong công việc, tôi chưa bao giờ lợi dụng ưu thế của mình để làm khó ai. Ghét nhau thì không chơi với nhau,. Nhưng phận sự thì vẫn phải làm đâu ra đó. Không khi nào vì ghét mà hành nhau cho bõ tức. Thế nên đọc cái thư của con gái Bùi Hằng, thấy con bé vác con nhỏ đi gần 2 ngàn cây số, vào hỏi chuyện mẹ nó bị bắt ra sao mà mấy tay công an có thể lạnh lùng bảo cứ về đi, có gì sẽ thông báo, tôi nghĩ cũng là con người, sao có kẻ lại ác đến vậy?

Tuesday 25 February 2014

Sưu tầm trên facebook - Triệu thằng ăn cắp.



( Hà Huyền Chi)

Xã viên ăn cắp củ khoai
Đội viên ăn cắp một vài ký phân
Huyện ủy ăn cắp cái cân
Tỉnh ủy trộm gỗ thủy lâm xây nhà
Bộ đội ăn cắp quân xa
Công an ăn cắp thịt da tội tù
Pháp đình cưỡng lý đoạt từ
Hiến Pháp đánh cắp tự do nhân quyền
Nhà băng ăn cắp bạc tiền
Nhà trường ăn cắp niềm tin nhi đồng
Tướng lãnh ăn cắp chiến công
Nhà thương ăn cắp tấm lòng lương y
B.. H.. chính kẻ đạo thi
Triệu thằng ăn cắp còn chi giống nòi ?

HẾT.

Chỉ mong Đảng không liên quan đến tham nhũng

Nguyễn Thông
Tôi chỉ mong đảng không liên quan gì đến tham nhũng. Chứ nếu có thì chống tham nhũng tức là chống đảng. Được đâu chả thấy nhưng chết là cái chắc. Ấy, ở nước ta nó thế.


Chủ nghĩa Mác - Lê Nin bách chiến bách thắng ?

Một bạn trên facebook nói: "Đứa nào còn tiếp tục nói "Chủ nghĩa Mác - Lênin bách chiến bách thắng", tớ nhổ toẹt bãi nước miếng vào. Nếu hỏi tớ tại sao nói vậy? Đa đảng còn đéo dám thì bách chiến bách thắng với ai?"

Tôi kể cho bố nghe, bố cười ngất. Nghĩ cũng đúng. Đến đối thoại công khai còn không dám, thì bách chiến bách thắng với ai? Nói ra thì các bạn ý bảo, không thấy đối thủ, thì bách chiến bách thắng là đúng rồi còn gì!

Monday 24 February 2014

Thống nhất đất nước để đem lại phồn vinh cho ai?

Tôi đọc được thông tin này trên mạng. Lòng se sắt vì buồn và bất lực quá. Những câu chuyên như thế có quá nhiều trên đất nước này. Bạn bè hết nhóm này đến nhóm khác đều đã  lên đường, tìm đến những mảnh đời khốn khó gần như bị lãng quên ở những vùng xa xôi hẻo lánh, để chia sẻ miếng cơm, manh áo với họ. Và tôi tự hỏi, thống nhất đất nước để đem lại phồn vinh cho ai? 

NGỌC LINH- CHÚNG TÔI SẼ TRỞ LẠI !!!


THƯ NGỎ 
Thưa quí vị, cách Thành Phố Hồ Chí Minh hơn 650km xã Ngọc Linh, thuộc huyện ĐăkGlei tỉnh Kontum với độ cao hơn 2000met so với mặt nước biển, diện tích 75.15km2 , dân số toàn xã trên 2500 người sống rải rác trên các sườn núi thuộc dãy Trường Sơn, và mật độ dân cư là trung bình 25 người /km2. Là vùng núi cao hiểm trở và có đến hơn 98% là người đồng bào dân tộc thiểu số, trong đó người Xơ Đăng chiếm đại đa số và một số ít là người Ê Đê, S'Tiêng, v.v…, sống chủ yếu bằng nghề làm Rẫy và đi Rừng, cuộc sống còn rất nhiều khó khăn,đồ ăn thức uống rất đắc đỏ và ít ỏi, và để mua được lương thực người dân phải xuống tận huyện ĐăkGlei mua về trên 60km đường đèo dốc hiểm trở cả đi và về mất gần 8 tiếng. Nay quán cơm Thiên Phước xin phép được mở cuộc vân động “Vì đồng bào dân tộc thiểu số và trẻ em miền cao”, chúng tôi dự kiến tặng lương thực và nhu yếu phẩm cần thiết gồm:

Sunday 23 February 2014

“Sự thật sẽ giải thoát anh em”

Tin Bùi Hằng bị bắt không làm tôi ngạc nhiên. Hẳn là chính Bùi Hằng cũng biết điều đó sẽ tới. Chỉ là lúc nào, và với lý do gì thôi. Mà lý do thì các bạn biết đấy, ở Việt Nam thời nay vẫn là thời của “cái lý thuộc về kẻ mạnh”. Mạnh ở đây là một bên là được trang bị bằng vũ khí, so với một bên chỉ được trang bị bằng niềm tin vào sự thật. Bỗng dưng tôi lại nhớ đến câu nói thường được nghe, trong các buổi tham dự lễ cầu nguyện của người Công giáo: “Sự thật sẽ giải thoát anh em”!

Mới đây, một bạn trên facebook có một câu kết rất hay: “Sức mạnh nằm ở nơi đầu súng. Xin lỗi nhé, cái tư duy rừng rú ấy đã lỗi thời rồi. Giờ sức mạnh nằm ở lòng dân kia”.

Friday 21 February 2014

THÂN GỬI MẤY ANH AN NINH THANH HÓA.

Trên facebook của một bạn tên là Vô Danh Khách, có đăng một bài viết như thế này. Mời các bác cùng đọc. Phương Bích chỉ  sửa lỗi chính tả, cách bố cục cho dễ hiểu hơn thôi. Đảm bảo không thêm thắt ý tứ nào khác.

Nói thật là e cũng chẳng định viết cho mấy anh đâu. Nhưng anh em biết nhau cũng lâu rồi, cũng nên có đôi lời để hiểu nhau hơn chứ nhỉ?
Bỏ qua việc anh vác thẻ ngành đi dọa dẫm bạn em.
Bỏ qua việc anh vác thẻ ngành đi về quê e gây cho hàng xóm sự nghi kị.
Bỏ qua việc anh cài cắm người bên cạnh phòng em,
Bỏ qua việc anh bảo thầy giáo bên phòng cộng tác hssv (Học sinh, sinh viên) hỏi chổ ở của em, để các anh ập vào kiểm tra.
Bỏ qua việc anh bêu xấu e bị nghiện ma túy trước mặt bố mẹ bạn e.
Bỏ qua việc tết e bị đuổi ra khỏi nhà,bỏ qua việc các anh bám đuôi theo dõi em.
Nhưng nói thật việc các anh đến nhà bạn gái em đe dọa, nói xấu thì các anh chơi bẩn "ĐÉO" chịu được.

BIỂU TÌNH PHẢN BIỂU TÌNH – TẠI SAO KHÔNG?


Nghe cư dân mạng bàn tán, rằng một số bạn có dự định tổ chức biểu tình phản biểu tình, nhằm chống lại những người biểu tình chống Trung Quốc, mà các bạn cho thực chất là nhằm chống nhà cầm quyền. Trái với lo ngại của một số người, tôi lại cho đó là dấu hiệu tốt. Xin hoan nghênh các bạn. Như vậy là các bạn đang khẳng định quyền của các bạn, mà Hiến pháp vốn từ khi lập ra đã cho các bạn có cái quyền đó.

Thú thực lâu nay, chúng ta chỉ quen ca ngợi chứ ngại chê nhau. Chúng ta không hài lòng nhau về nhau, nhưng nói ra lại sợ mất lòng mất bề. Thế nên người làm sai cứ tiếp tục sai. Điều đó rất nguy hiểm. Đó là sự ru ngủ, không có chuyện “Phê và tự phê” như người ta vẫn hô hào. Rốt cục, chỉ đến khi cái sai nó như khối u bục ra, thì chữa cũng đã muộn.

Biểu tình phản biểu tình ư? Hay lắm! Chúng tôi đang rất cô đơn. Rất cần có bạn biểu tình, dù là biểu tình phản biểu tình đi chăng nữa. Lâu nay chúng ta chỉ ngồi trên mạng phản đối nhau. Mọi lời nói hay con số đưa ra đều không được chứng minh. Nhà cầm quyền cho người đi quay phim, chụp ảnh chúng tôi nhưng không hề đưa lên truyền hình, để bàn dân thiên hạ nhìn rõ, nghe rõ chúng tôi nói gì, làm gì. Chúng tôi cũng quay phim, chụp ảnh, nhưng là để đưa lên mạng cho trong và ngoài nước đều tỏ. Tiếc rằng trong nước chả có bao nhiêu người lên mạng. Trong số những người lên mạng, cũng chả có bao nhiêu người quan tâm đến thời sự. Ấy là nói may mà những clip ấy vẫn bảo toàn được tính mạng, chứ rơi vào tay các anh công an và an ninh thì chả bị xóa sạch chứ còn đâu. Các bạn có bao giờ hỏi, tại sao các anh ấy lại thủ tiêu chứng cớ kết tội bọn phản động chúng tôi không?

Thursday 20 February 2014

CHƯNG HỬNG CA..

Le Duc Duc

Năm nay cả nước kỳ ghê/
Được mùa chưng hửng zất phê đến lòy..
Hoàng Sa kỷ niệm tháng zồi..
Bổng zưng zờ chót bảo : "THÔI", thế là...
Chiến tranh biên giới vừa qua.
Ba nhăm năm ấy nhà nhà tiếc thương.
Báo chí zầm zập biên cương
Viết xong , lệnh cất vào rương..tức thì. .
Đến con chim phờ láp pi...
Đang phấp phới bị rô ti luôn òy..
Quốc gia chưng hửng khóc cười
Hôm qua chưng hửng nữa zồi hỡi em..
Cao trào vở kịch đang xem..
Bổng zưng mất điện. ..
...mất đèn...mất anh..
Lại thêm chưng hửng một lần
Bao nhiêu chưng hửng dần dần. .tiếp theo. ..?
Huhu.


https://www.facebook.com/duc.leduc

Wednesday 19 February 2014

XƯA VÀ NAY

Quanh đi quẩn lại vẫn chưa thoát ra được chủ đề này: CÔNG KHAI HAY KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG KHAI!

XƯA:

- Xử thằng phản động thì lôi nó ra chốn đông người. Cho thiên hạ tổng xỉ vả (đấu tố)

NAY:

- Xử thằng phản động thì đóng kín cửa tòa. Chặn thiên hạ từ rõ xa.

Sự khác biệt này nói lên nhiều điều, các bác nhỉ.

HÀ NỘI, NIỀM TỰ HÀO VÀ NỖI HỔ THẸN

Nhà cầm quyền luôn kỷ niệm ồn ã các sự kiện trong các cuộc chiến chống Pháp, chống Mỹ, chiến tranh biên giới Tây Nam, nhưng chỉ lãng quên duy nhất cuộc chiến tranh biên giới năm 1979.

Tưởng nhớ 6 vạn người Việt Nam đã hy sinh và chết oan trong cuộc chiến tranh biên giới năm 1979, người Hà Nội và những người quan tâm đã đến vườn hoa vua Lý Thái Tổ để thắp hương và đặt hoa. Việc không thành bởi có những âm mưu đen tối. Nhưng mọi người vẫn tuần hành một vòng quanh hồ, và thắp hương tại tháp Bút. Bên cạnh nỗi ô nhục và hổ thẹn, vẫn còn niềm tự hào cho người Hà Nội.

NIỀM TỰ HÀO CỦA NGƯỜI HÀ NỘI

NỤ CƯỜI NGƯỜI HÀ NỘI

Thay mọi lời nói.


Đây là một hình ảnh bên ngoài phiên tòa xử luật sư Lê Quốc Quân. Ít ra anh chàng này cũng biết xấu hổ vì hành vi thiếu văn hóa này. Nó thể hiện sự cố gắng một cách tuyệt vọng, rất thủ công để che đậy sự thật trước bàn dân thiên hạ. Anh chàng đâu có biết, bàn tay anh ta sao che nổi trăm tai nghìn mắt của người dân?

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=4014148289040&set=a.1255238238013.31976.1741307456&type=1&theater

CÀNG CHE CÀNG HỞ, CÀNG BỊT CÀNG TẮC.


Lâu rồi, thiên hạ tổng kết một vài cái trái khoáy, ngược đời ở xứ mình như thế này:

1/ Tiểu tiện công khai. Ái tình bí mật
2/ Nằm mỏng (chiếu). Đắp dày (chăn 5 cân). Trên ấm (áo bông). Dưới rét (đi dép).
3/ Mưa to, mở cống cho nước thoát nhanh thì nước cứ ùng ục phun lên.
…….

Hôm nay xử phúc thẩm luật sư Lê Quốc Quân, tôi ra xem việc xử công khai có cải thiện được tý nào không. Mới đến đường Vạn Phúc (trước cửa UBND quận Ba Đình), đã thấy cảnh sát đầy đường. Xe cảnh sát đỗ giữa đường, móc vào đó một cái dây vàng xanh nối với gốc cây để chắn một phần đường. Thế là dự cảm được phần nào rồi.

Đi quá lên là lối rẽ vào Đội Cấn. Từ xa đã thấy các phương tiện giao thông tắc nghẽn. Mấy cái xe cảnh sát đậu chắn ngang, kín mặt đường Đội Cấn, kèm thêm một cái rào chắn rất mong manh bằng dây căng ngang đường. Bên ngoài cái dây ấy là đám đông cầm biểu ngữ bằng giấy A3, đang hô “Tự do cho Lê Quốc Quân”, “Lê Quốc Quân vô tội”…

Có tiếng loa vọng ra từ trong chiếc xe cảnh sát, nói rằng nếu tắc đường thì ông Lê Quốc Quyết (em trai Lê Quốc Quân) và ông Nguyễn Hữu Vinh (JB) phải chịu trách nhiệm. !!!

Tuesday 18 February 2014

Công khai cái MM nhà các vị!


Nó diễn ra giữa thanh thiên bạch nhật. Có hàng trăm hàng nghìn người đi qua đi lại, đều chứng kiến các vị bịt đường bịt lối, bắt người ta đi vòng đi vèo. Xe ô tô của các vị đỗ lù lù ở đó, bịt kín cả đầu con phố. Thế mà các vị coi thiên hạ là những kẻ đui mù, xoen xoét bảo phiên tòa được xét xử công khai. Công khai cái MM nhà các vị ấy chứ. Các vị nói thế mà không đỏ mặt thẹn với lương tâm, thì các vị là giống gì chứ không phải giống người?

Monday 17 February 2014

Chuyện bây giờ mới kể - TRỐN HAY KHÔNG TRỐN? CHẶN HAY KHÔNG CHẶN?


Gớm! Các bác các anh làm tim phổi em cứ nhảy nhót vì hồi hộp và lo lắng. Em không lo các bác chặn, hay bắt em, vì chả nhẽ các bác các anh lại bắt em vì em hô đả đảo Trung Quốc xâm lược? Hay bắt em vì em đi thắp nén nhang cho 6 vạn người Việt Nam đã hy sinh, đã chết oan chết uổng trong chiến tranh biên giới năm bảy chín?

Khi công an đến nhà, khuyên em không nên (đi) tưởng niệm (thắp hương), em không mở cửa mà bảo, em dị ứng với cái kiểu khuyên ngược đời ấy lắm, nên các anh ấy lại ra về. Em lên mạng hỏi, mọi người đoán xem em sẽ bị CHẶN, hay KHÔNG CHẶN?

Có đến trên 90 % ý kiến góp ý là em nên trốn. Em rất rầu lòng. Trong thâm tâm em vẫn không tin là em bị chặn. Nhưng nhỡ em bị chặn thật, sẽ thiếu đi một người, trong cái đám đông vốn chẳng lấy làm nhiều nhặn lắm, so với hàng triệu người dân Hà Nội. Em đấu tranh tư tưởng ghê lắm các bác các anh ạ, càng nao núng hơn khi nhận được tin nhắn của cô bạn:

- Em trốn đây!

Không được chống chính quyền, hay không được chống cái sai của chính quyền?



Vầng! Em là em đề nghị các bác nói thẳng ra cho em còn biết đường, chứ cứ nói chung chung thế này, dễ tù oan lắm ạ.

Em biết các bác sợ thế lực thù địch. Nhưng em nghĩ các bác sợ dân chúng em hơn. Vì “chẳng kẻ thù nào ngăn nổi bước ta đi”, nhưng không có dân chúng em thì các bác chống kẻ thù bằng lực lượng nào? Bằng hơn 3 triệu đảng viên ư?

Em cũng biết các bác biết rõ ai “ta”, ai “địch”. Nhưng vì sợ địch mà các bác diệt cả ta thì một mai hết ta, các bác dựa vào ai?

Các bác có súng trong tay, có còng trong tay. Còn dân chúng em chả có gì sất ngoài sự phẫn uất và lòng ngay thẳng. Nếu chúng em có tiền, cũng chả “mua” các bác đâu, đừng nói là ai “mua” chúng em bằng tiền. Các bác biết rõ điều đó mà.

Vầng! Các bác thấy không? Chúng em chỉ đi biểu tình, hay tưởng niệm những sự kiện lịch sử mà các bác bỏ hay quên. Chứ có ai đi biểu tình, hay tưởng niệm cái thằng Vinashin nó sống hay nó chết đâu chẳng hạn? Chưa một vụ tham nhũng to vật nào có thể khiến người dân xuống đường, để chống các bác. Nếu các bác cứ nhớ tất và làm tất, dân chúng em chả lấy cớ gì để mà xuống đường. Vì thú thực, dân chúng em mặc dù chán ghét các bác lắm rồi, nhưng có mỗi cái việc chả nhờ các bác lãnh đạo nữa mà còn chả làm được, thì các bác sợ gì?

Em là em vẫn coi các bác như “người nhà”, nên đầu xuân, có vài lời tâm sự với các bác như thế ạ. Mong các bác thể tất cho.

Có mỗi cái hàng rào "mong manh " này mà chúng em còn chả vượt qua được nữa là.
Bên kia là chúng em đi thắp hương tưởng niệm mà không được. Bên này các bác bảo kê cho họ nhảy nhót - Nghịch cảnh các bác nhỉ?

Em xin bổ sung cho rõ một tý. Kỷ niệm hay ăn mừng chiến thắng trong chống Mỹ, chống Pháp các bác làm hoành tráng rồi, nhưng chống Trung Quốc thì các bác quên hẳn, nên chúng em mới làm thay các bác thôi.

Lịch sử được cho vào tủ lạnh. Biết đến ngày nao được rã đông ?

Thơ Võ Trung Hiếu

MƯỜI BẢY THÁNG HAI

Nhớ ngày này ba lăm năm trước
Những chiếc loa phường từng hiên ngang
Những bài hát ấm lòng tuyến lửa
Những dòng tin chiến sự âm vang

Bây giờ ngày đến trong im lặng
Ai quên ai nhớ những anh hùng
Lịch sử được cho vào tủ lạnh
Biết đến ngày nao được rã đông ?

Nếu có hoa sim từ biên giới
Xin cắm trong lòng ngày hôm nay
Tôi tin chắc những người ngã xuống
Sẽ an nhiên vì mảnh đất này 

17.2.2014


https://www.facebook.com/votrungh

Để ngăn người dân đến tượng đài vua Lý thắp hương tưởng niệm ngày 17/2 - chính quyền huy động lực lượng này để ra chiếm giữ "trận địa"
Và nhảy múa ăn mừng.

Friday 14 February 2014

Khôn nhà dại chợ.

Rõ ràng cùng là kẻ xâm lược. 

Thời gian: 
- Mỹ: hơn 8 năm. 1965 - 1973 (đã chỉnh sửa)
- Tàu: Làm tròn là ngàn năm 

Số lần: 
- Mỹ: 1 lần - cách đây 39 năm
- Tàu: Nhiều đời - lần cuối cách đây 34 năm

Không gian:

- Mỹ: ở bên kia bán cầu
- Tàu: sát nách

MK! Thế lực thù địch sát nách không lo, cứ lo thế lực thù địch ở bên kia bán cầu.

MK lần nữa.

Có bạn bảo: Thế lực thù địch đối với “các cụ” là những ý kiến trái chiều của người dân trong nước.


Theo các cụ ngày xưa bảo, thì thế gọi là khôn nhà dại chợ các bác nhỉ?

Loạt bài tưởng niệm sự kiện chiến tranh biên giới Việt - Trung đã bị gỡ bỏ

Tuy nhiên, nhiều người đã kịp lưu lại. Hẳn trên nhiều blog cũng đã đăng, nhưng tiện in ra cho cụ tôi đọc, tôi xin được đăng lại tại đây 3 bài viết của nhà báo Đào Tuấn, để có ai ghé thăm thì tiện bề theo dõi.

Loạt bài tưởng niệm sự kiện chiến tranh biên giới Việt - Trung đã bị gỡ bỏ


Loạt bài tưởng niệm sự kiện chiến tranh biên giới Việt - Trung của nhà báo Đào Tuấn, đăng trên báo Một Thế Giới, lên mạng chỉ được vài tiếng thì bị gỡ bỏ. 

Đảng và nhà nước có thể quên, Bộ Chính trị, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ 4T... không muốn nhớ, nhưng người dân không thể nào quên sự hy sinh của các anh. Bằng chứng là gần tới ngày tưởng niệm sự kiện này, nhiều nhóm, hội đoàn đang chuẩn bị tổ chức lễ tưởng niệm. Trên mạng, rất nhiều blogger, facebooker đưa tin, tưởng niệm trên mạng qua việc đổi Avatar hình hoa sim với dòng chữ "17-2-1979 - Nhân Dân Sẽ Không Quên". 

Xin đăng lại tại đây: 

----------

Hoa đào biên viễn


Bài 1: Biên giới, hồi ức 35 năm

Đăng Bởi Một Thế Giới - 19:30 12-02-2014

Tháng 2 năm nay, những cây đào Tổng Chúp, Hưng Đạo, Cao Bằng bỗng dưng đỏ loét trong cái nắng trái mùa. Trên đồn biên phòng Pha Long, Lào Cai, thật lạ, chỉ duy nhất một gốc đào đơm hoa. Còn ở pháo đài Đồng Đăng, Lạng Sơn, những cây đào khoe sắc vô duyên bên nền đá xám xịt và lau lách tùm lum của một pháo đài hoang phế đã đi vào quên lãng.

Một số phận

Trong ngôi nhà nhỏ ở dốc cầu Nà Rụa, phường Tân An, Cao Bằng, bà Nguyễn Thị Quỳ cũng có một cành đào nhỏ trước ban thờ chồng, người 35 năm trước bất đắc dĩ trở thành “tù binh chiến tranh”.

Câu chuyện liên tục ngắt quãng khi đôi vai của người phụ nữ nhỏ nhắn run lên bần bật trước những hồi ức từ 35 năm trước. Chiến tranh đã lấy đi của bà một đứa con. Và sau 35 năm, vết thương ấy chưa bao giờ lành khi hàng đêm, hình ảnh đứa nhỏ tím tái chết trong mưa lạnh vẫn ùa về như một nỗi kinh hoàng không bao giờ phai nhạt.

Chiến tranh biên giới Việt Trung năm 1979 - Nỗi đau không thể quên!

Một comments trên blog Vũ Thị Phương Anh

Thực ra cuộc chiến tranh biên giới phía bắc mãi cuối năm 1989 mới coi là kết thúc. Mà ác liệt nhất là các trận đánh diễn ra vào ngày 12/7/1984 tại điểm cao 1509 thuộc huyện Vị Xuyên tỉnh Hà Giang bây giờ.Lính bộ binh ta chiến đấu ngoan cường giành giật với quân Trung Quốc từng ụ đất góc chiến hào.Những ai đã từng chiến đấu ở Vị Xuyên mới thấy được khó khăn thiếu thốn của người lính lúc bấy giờ.Trong khi đó chỉ cách mặt trận 20km phía sau là cuộc sống phồn hoa đô thị. Khi đó ở trên chốt những người lính nửa tháng trời không tắm khổ nhất là mùa này quần áo lúc nào cũng ẩm ướt bệnh hắc lào ghẻ lở đầy mình.Nhân dịp 30 năm trở lại chiến trường xưa Võ Thu Thủy có viết một bài thơ nói về những ngày ác liệt đó.

KHỐN NẠN VÀ KHỐN KHỔ.

Thằng giàu chửi Mỹ nhưng thích dùng hàng Mỹ (hãnh diện là đằng khác)

Thằng nghèo chửi Tàu nhưng phải dùng hàng Tàu (vừa dùng vừa chửi)

Một thằng khốn nạn, một thằng khốn khổ.

Thursday 13 February 2014

Thị xã tháng ba


 Nguyễn Thị Mai


Thị xã mình sáng nay ra quân
Tháng Ba đang mùa hoa gạo đỏ
Những phố, đường đêm qua như chẳng ngủ
Thức dậy sớm hơn mọi ngày

Những nhà có con đi sáng nay
Lục tục đỏ đèn từ mờ đất
Hàng xóm hỏi nhau thân mật
- Phố mình sáng nay mấy đứa ra đi?

Không giống ông bà mình tiễn nhau xưa kia
Chỉ lặng im, bịn rịn…
Không giống mẹ tiễn cha thuở nào đi trận
Bâng khuâng, thèn lẹn, dặn dò…

Đánh người cấm kêu. Giết người cấm giỗ. Họa có là loài cầm thú!

Các bác ạ! Ngày sinh và ngày mất, là hai mốc thời gian quan trọng nhất trong cuộc đời một con người. Trước đây, dân mình chỉ quan trọng ngày giỗ. Mốt tổ chức sinh nhật là du nhập từ phương Tây, từ hồi “Hội nhập” với thiên hạ. Nhà nghèo thì có thể bỏ tổ chức sinh nhật, chứ giỗ chắc chả ai bỏ, các bác nhỉ?

Friday 7 February 2014

Hôm nọ trồng cây ở Ta. Hôm nay trồng cây ở Tây.

Nói xấu "bọn" tư bổn thối nát tý, chắc tổng thống Mỹ cũng diễn trò, bắt chước lãnh đạo nước mình trồng cây. Cây bé tý thế mà cũng đòi trồng.



Tuesday 4 February 2014

Sưu tầm trên mạng.

Chuẩn bị ăn cơm tối ,vào mạng thì cũng lỡ nhịp.Tiện tay vơ cai remote để mở Tivi coi ,mới được chừng 2 phút đã nghe thấy tiếng phì cười ngoài cửa nhà và giọng của Con trai :

- Sao bây giờ thời nào rồi mà họ vẫn tuyên truyền về đảng thế Bố , sự thật là sự thật ,nói hay cũng chả được .

- Lâu lâu ,Bố xem thử xem họ nói gì thôi Con

- Những người nói đó,họ quá biết là nói không đúng thực tế ,mị dân .

-Chuẩn Con ! đây đây,Bố cho xem bài trên báo Thanh Niên ,ca ngợi đảng ,số like thì có mấy chục ,trong khi số ghét thì mấy ngàn . đén giờ có khi cỡ 5 ngàn like chứ không ít

Hí hửng vào lấy laptop ra , tìm bài đó thì chỉ còn mỗi nút like và có hơn 800 like .


Mẹ kiếp ! 


Chợt nhớ ra ,Haha ,đây đây Bố chụp màn hình lúc trưa...!

Trồng cây bây giờ phải là như thế này!



Ngày xưa tết trồng cây, người ta thường trồng cây con, để lại bóng cho đời sau hưởng. Nhưng bây giờ cái gì cũng phải ăn ngay, nên mới trồng cái cây to vật thế này. Cây to thì rễ cắm sâu. Đào được nó lên, rinh nó về đây là bao nhiêu công sức và tiền bạc. Sao các bác lãng phí thế hử?



Tui xin bổ sung ạ:

Vâng! Có bác góp ý, đây là ảnh đã photoshop, nên cây và đất ko thấy bị ướt khi tưới. Cũng có thể là như vậy. Nhưng vì ảnh ko chụp cả đất ở dưới gốc nên cũng khó phát hiện, người trần mắt thịt như tôi khó phân biệt được. Sau khi nhờ cư dân mạng truy tìm nguồn gốc bức ảnh, xin trích dẫn vài đường link như sau:

Hình ảnh
Chụp lại cho chắc ăn để bạn ngmai nguyen và bạn buon dưa mục sở thị. Nếu có photoshop thì là do báo Hà Nội mới làm nhé. Hông phải tui.
http://baotintuc.vn/thoi-su/tong-bi-thu-phat-dong-tet-trong-cay-nho-bac-20140203165825029.htm
http://hanoimoi.com.vn/Media/Truyen-hinh/660571/tong-bi-thu-phat-dong-tet-trong-cay-tai-huyen-ba-vi
http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-vn/61/43/trong-nuoc/tong-bi-thu-nguyen-phu-trong-du-tet-trong-cay-tren-doi-dong-vang/286137.html

Bổ sung ảnh này cho chắc ăn:


Sunday 2 February 2014

Dân không có Đảng và Đảng không có dân - ai chết?

Nhà văn Nguyễn Đình Trọng có đưa lên facebook một bức ảnh như thế này, và xin lời bình của dân mạng. Tui chả biết bình thế nào, chỉ muốn nói thế này:

Dân không có Đảng thì chưa chết. Nhưng Đảng không có dân thì chết tức thì. 

Cái này chẳng phải sáng tạo gì, vì nó là hiển nhiên. Phần lớn các nước trên thế giới đều không có Đảng đó thôi.

Hình ảnh: MỜI BÌNH LUẬN

Ngày xuân thư thả mời quý cộng đồng facebook cho lời bình về một khẩu hiệu giăng đỏ trung tâm thành phố Sài Gòn trong những ngày tết Giáp Ngọ

Sưu tầm trên facebook.

Đầu năm, đọc được đoạn này trên facebook, thấy ngậm ngùi khó tả. Vâng! Đan Mạch cái QLNN của các ngài. Chỉ CẤM là giỏi nhất.

Mồng 3 tết, đưa ông về quê ngoại thắp hương ông bà. Do là nơi sinh của cựu tổng 10 (ở quê gọi tục là ông Cống), nên quê mẹ mình có được chút thành phố, có xe bus về tận cuối làng. Chợ quê ven đường đã ngập tràn hoa quả và hàng hóa các loại. Bố ngồi sau ngắm nghía và thích thú nói: giờ ở quê chả thiếu thứ hàng hóa gì hết, chỉ sợ ko (không) đủ tiền mà mua thôi.

Vâng. Hàng hóa, dịch vụ chả thiếu gì hết. Ở đâu ra vậy? Phải chăng nhà nước sản xuất và mang lại cho dân? Ko, họ chả mang lại cái gì hết, ngoài duy nhất việc "không cấm". 
Chính ông Cống làng mẹ mình đây, hơn 30 năm về trước là một gã đề ra đủ các chính sách dị dạng về điều hành và quản lí nền kinh tế, đề ra "cải tạo Công thương nghiệp XHCN tại miền Nam", "ngăn sông cấm chợ trên toàn quốc". Mồm nói CNCS là "hưởng theo nhu cầu", nhưng nền kinh tế chỉ huy lại áp đặt định mức tiêu dùng cho từng người dân như mấy mét vải/năm/người, mấy lạng thịt, cân gạo/tháng/người... để đưa ra chỉ tiêu sản xuất cho nền kinh tế. Hàng hóa người dân sản xuất ra thì phải lén lút tiêu thụ như hàng lậu.

Liệu có phải là photoshop?

Trên facebook đang lưu truyền bức ảnh này. Nếu là giả, đề nghị các cơ quan chức năng (giỏi nhất thế giới) điều tra ngay, truy tìm hung thủ để minh oan cho nhà chùa, hòng lấy lại uy tín của giới tu hành.

Hình ảnh: Má ơi!....

Saturday 1 February 2014

"100 năm sống trên đời, cũng không bằng được tiếng cười nhân gian"

Lâu nay PB tui bận túi bụi, không còn mấy thời gian lên mạng đọc báo lề trái .... Đầu năm lên phây (facebook), thấy bài thơ này trên tường một bạn phây búc. Cám cảnh thì post lên chia sẻ cùng bà con.

https://www.facebook.com/huong.minh.180